Gieo hạt yêu thương

Họ cùng đi, mang theo những món quà hết sức đáng quý: con búp bê cưng nhất của cháu gái, chiếc xe hơi mô hình của cậu con trai nhỏ, những chiếc nơ cài tóc xanh đỏ, những cái bóp xách tay bé xíu điệu đàng cho các cô bé tiểu học…

 Gieo hạt yêu thương

Đó là một ngày rằm tháng chạp, giáp tết. Hơn mười gia đình, có cả những gia đình ba thế hệ cùng đi trong chuyến hành trình này. Đích đến là trung tâm nuôi dưỡng người già neo đơn của Hội An, là trung tâm chăm sóc trẻ em bị chất độc da cam, là trại tâm thần, là trường nuôi dạy trẻ bị bỏ rơi của tỉnh Quảng Nam.

 

Họ cùng đi, mang theo những món quà hết sức đáng quý: con búp bê cưng nhất của cháu gái, chiếc xe hơi mô hình của cậu con trai nhỏ, những chiếc nơ cài tóc xanh đỏ, những cái bóp xách tay bé xíu điệu đàng cho các cô bé tiểu học… Gấu – cô bé 9 tuổi từ Hà Nội vào, đã rút ống heo tiết kiệm để mua quà cho các em, các bạn. “Đây là quà của riêng cháu, từ tiền tiết kiệm của cháu đấy” – mẹ cô bé kể với ánh mắt lấp lánh tự hào và yêu thương.

Chị Cánh Cụt của em Gấu cũng vậy, hai chị em tự mình chọn lựa rồi gói ghém cẩn thận. Một hình ảnh vô cùng đáng yêu của Gấu được các cô chú trong đoàn nhớ mãi: cháu quỳ xuống, mang vớ vào chân cho một bé gái bị Down ở trung tâm chăm sóc trẻ em bị chất độc da cam, Gấu trầy trật mãi mới mang được vớ vào vì bạn kia cứ ngọ nguậy và chẳng chú ý gì đến em cả.

Thành viên nhí nhất của chuyến đi là bé Mimi, 5 tuổi, đi cùng bố mẹ, cô út và ông bà nội của mình. Mimi khôn ngoan và nhân hậu, hiểu biết hơn hẳn tuổi lên 5. Xuống xe, Mimi xung phong mang những gói quà tặng các bạn, các ông bà: “Con khỏe lắm, con mang được mà”, “Quà của con, con phải mang chứ”. Cũng có thoáng chút ngại ngần khi lần đầu chạm mặt những bạn bè, anh chị bị bệnh Down. “Mẹ ơi, em này mấy tuổi?”, chỉ vào Mỹ Giang – cô thiếu nữ 15 tuổi mà như em bé lên 3 – Mimi hỏi mẹ và mẹ nhẹ nhàng trả lời: “Con gọi bằng chị con nhé, chị đã 15 tuổi rồi”, “Mẹ, sao chị nhỏ xíu vậy?”… Mimi đã đội chiếc nón cô tiên bằng giấy cho chị Mỹ Giang, bóc kẹo cho chị ăn, em đã hết sợ chị dù ban đầu cũng… ngại ngần lắm. Mẹ Mimi tên Hương, hiện làm giám đốc tiếp thị, chia sẻ: “Gia đình đưa cháu đi cùng để cháu thấu hiểu cuộc sống quanh mình còn nhiều khó khăn, để cháu biết trân trọng những gì mình đang có… Gieo hạt nhân ái từ khi cháu còn bé, lúc lớn lên cháu sẽ biết yêu thương con người và nghị lực hơn”. Tâm sự của chị Hương cũng là tâm sự của những người mẹ trẻ, những ông bà nội ngoại trong hành trình này.

Gia đình anh Linh, chị Yali mang theo hai cô con gái tuổi ô mai, một cô vừa đi học ở nước ngoài về, một cô đang học trong nước. Hai cô bé lăng xăng và nhiệt thành lắm trong chuyến đi này. Đây không phải là lần đầu tiên anh Linh, chị Yali cho các cháu đi cùng. Anh bày tỏ: “Sau chuyến đi từ thiện đầu tiên, bé út của tôi đã chuyển từ việc học ngoại khóa là nhảy múa sang lớp học thiện nguyện. Các cháu đã cùng nhau làm bánh, làm các thứ linh tinh điệu đàng của con gái để trao tặng những bạn nghèo khó và khổ hơn mình. Khi cháu về thông báo điều đó, chúng tôi mừng rơi nước mắt vì thấy con đã trưởng thành trong nhận thức, đã biết yêu thương và san sẻ”.

Hạt mầm nhân ái được gieo, cây con yêu thương được chăm bón, tưới tắm cẩn thận chắc chắn sẽ nở hoa nhân hậu và những đóa hoa nhân hậu ấy sẽ tỏa hương trong đời…