Chứng tá về việc đọc Kinh Mân Côi trong gia đình
Chứng tá về việc đọc Kinh Mân Côi trong gia đình
Tôi là Carmen. Tôi đã luôn cảm thấy khó đọc Kinh Mân Côi. Tôi đã không hiểu tại sao tôi luôn lặp lại cùng một điều, cũng không hiểu tại sao tôi lại lần chuỗi Mân Côi và suy niệm về cuộc đời của Chúa Giêsu rồi sau đó chỉ lặp lại Kinh Kính Mừng. Một linh mục nói với tôi rằng nếu tôi không thể lần hạt, tôi cần đọc Kinh Truyền Tin mỗi ngày. Ngài nói: “Đức Mẹ giống như tất cả các bà mẹ: nếu bạn đưa bàn tay ra cho họ, họ sẽ nắm lấy cả cánh tay của bạn.”
Kinh Mân Côi là lời cầu nguyện mà chúng ta có thể cầu nguyện cách đơn giản và hằng ngày, trong sự thinh lặng của tâm hồn, trong khi chúng ta lặp lại từng Kinh Kính Mừng, với sự dịu dàng của một em bé nói và làm một món quà cho mẹ của mình.
Tôi là Luis María. Tôi nhớ rằng khi tôi còn nhỏ, ai đó đã nói với tôi rằng mỗi Kinh Kính Mừng giống như một bông hồng mà chúng ta dâng lên Đức Trinh Nữ. Theo nghĩa này, tôi vui vẻ đọc thuộc lòng, ngay cả khi tôi không phải lúc nào cũng đọc xong.
Khi chúng tôi đã đính hôn, chúng tôi đọc Kinh Truyền Tin mỗi ngày, một chục hoặc nguyên chuỗi Mân Côi. Ở bên nhau tay trong tay, trong lời cầu nguyện với Mẹ Maria và Con của Mẹ, đã kết hợp chúng tôi, chúng tôi lớn lên trong đức tin của mình, chúng tôi đọc Tin Mừng, chúng tôi nói về nó và chúng tôi muốn sống nó, và với mỗi Kinh Kính Mừng, Đức Mẹ càng sống nhiều hơn ở giữa chúng tôi.
Ngay sau khi kết hôn, bất chấp những thăng trầm của những năm đầu tiên của cuộc hôn nhân, chúng tôi lần hạt Mân Côi bất cứ khi nào có thể, khi chúng tôi đi ra ngoài bằng xe hơi với con cái hoặc vào buổi chiều khi chúng tôi tắm cho chúng, cho chúng ăn hoặc cho chúng đi ngủ; khi chúng tôi không có nhiều thời gian hoặc cảm thấy mệt mỏi, Kinh Truyền Tin hoặc một chục Kinh Mân Côi đã cứu giúp chúng tôi. Đó là một lời cầu nguyện mãnh liệt, nhưng không dài lắm!
Vì vậy, con cái chúng tôi lớn lên trong lời Kinh Truyền Tin, các chuỗi Mân Côi, từng chục hay nguyên chuỗi mà chúng tôi có thể cầu nguyện. Từ khi còn nhỏ, con cái chúng tôi đã học lời cầu nguyện này và hai mươi mầu nhiệm; chúng thích chơi trò đoán xem một lời cầu nguyện tương ứng với mầu nhiệm nào và ai “chiến thắng” sẽ hướng dẫn hoặc đọc lời suy niệm.
Theo thời gian, những đứa trẻ xinh đẹp, những đứa trẻ đáng yêu và ngoan ngoãn, đã hết sức làm vui lòng cha mẹ, bắt đầu bị mụn trứng cá và trở thành những thanh thiếu niên, khiến chúng tôi ngạc nhiên vì chúng nghĩ và làm hoàn toàn ngược lại những gì chúng tôi mong đợi hoặc những gì chúng tôi đã nghĩ đến việc dạy chúng: yêu quá sớm, tiệc tùng vụng trộm, nổi loạn, điểm thấp ở trường,… bất cứ điều gì bạn có thể tưởng tượng, chúng đã làm.
Có nhiều con cái thì cũng có những xung đột, hiểu lầm và bất ngờ mà chúng tôi tha hồ lựa chọn! Nói chuyện với chúng, cố gắng bắt chúng tôi lắng nghe mình thì còn tệ hơn và luôn kết thúc bằng tranh luận. Chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi không thể làm điều đó một mình. Chúng tôi đã “bắt tay” với Mẹ Maria, nhưng đã đến lúc phải dâng cho Mẹ tất cả những gì chúng tôi có và trên hết là những người mà chúng tôi yêu thương nhất: con cái của chúng tôi, để Mẹ dạy dỗ chúng tôi trở thành cha mẹ mà chúng cần (và đồng thời giúp đỡ chúng tôi giáo dục chúng).
Việc lần hạt giữa vợ chồng chúng tôi đã trở thành việc hàng ngày, được suy niệm trong thinh lặng hoặc được lặp đi lặp lại tại nơi làm việc và những công việc trong ngày và khi có thể, chúng tôi vẫn làm điều đó với con cái của mình. Việc đọc Kinh Mân Côi với các con đã giúp chúng tôi rất nhiều: Kinh Lạy Cha và hai Kinh Kính Mừng, và một mầu nhiệm mà, tạ ơn Chúa, các con tiếp tục là người hướng dẫn giờ kinh.
Kinh Mân Côi là một lời cầu nguyện tuyệt đẹp: trong phần đầu tiên khi chúng ta chào Mẹ Maria, chúng ta tiến về phía Chúa Giêsu và nhớ lại mầu nhiệm chúng ta đã suy niệm, Tin Mừng trở nên sống động và thành hình. Trong phần thứ hai, chúng ta trở về với chính mình, với Chúa. Chúng tôi cũng thích cầu nguyện bằng Tin Mừng hằng ngày dưới ánh sáng của kinh Mân Côi, nghĩa là đọc, trò chuyện, suy gẫm và chiêm niệm trong khi chúng tôi đọc kinh Kính Mừng.
Chúng tôi không phải là một gia đình luôn cố gắng có thể cùng nhau cầu nguyện mỗi ngày, nhưng khi chúng tôi làm điều đó thì đó là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong lịch sử và hành trình gia đình của chúng tôi. Mẹ Maria đã chinh phục chúng tôi như bất kỳ người mẹ nào, người yêu thương, đi tìm đứa con, chờ đợi chúng, hiểu chúng và chấp nhận những gì chúng đưa ra, ngay cả khi nó không đẹp hoặc có lẽ chính xác là vì nó không đẹp. Đối với các ông bố bà mẹ cũng vậy, mỗi món quà từ con yêu là một điều gì đó đẹp đẽ, mỗi cái ôm đều cảm động. Mẹ Maria không né tránh tất cả những điều này.
Khi con cái chúng tôi đi theo con đường riêng của chúng, khi đến lúc chúng rời khỏi nhà, chúng tôi biết rằng chúng tôi sẽ gặp nhau như một gia đình trong Kinh Mân Côi và trong lời mà chúng suy niệm. Theo nghĩa này, chúng tôi có thể làm chứng rằng đúng là “một gia đình cùng cầu nguyện thì ở với nhau và Thiên Chúa chúc lành cho gia đình đó”. (Osservatore Romano 12/10/2021)
Hồng Thuỷ
Nguồn: https://www.vaticannews.va/vi/church/news/2021-10/kinh-man-coi-trong-gia-dinh.html