22/12/2024

Thứ Hai Tuần XX – Mùa Thường Niên, 19/08/2024
LỘT BỎ ĐỂ CHỈ THUỘC VỀ CHÚA

Phải tìm ra điều mấu chốt, điều mình gắn bó chặt chẽ để vượt qua nó, thì mới thực sự chọn Chúa, thực sự thuộc về Chúa, thì mới giải quyết được những vấn nạn của cuộc sống. Đòi hỏi tìm thấy điều mấu chốt để biết chọn giải pháp của Chúa về điều ấy là điều thiết thực đối với mọi người và mới giúp người ta đối diện với những vấn nạn của cuộc đời cách tốt nhất.

Thứ Hai Tuần XX – Mùa Thường Niên

Ed 24,15-24 • Đnl 32,18-19.20.21 (Đ. x. c.18a) • Mt 19, 16-22

Lời Chúa
✠ Bài trích Phúc Âm theo thánh Mát-thêu

16 Khi ấy, có một người đến thưa Đức Giê-su rằng : “Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời ?” 17 Đức Giê-su đáp : “Sao anh hỏi tôi về điều tốt ? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn.” 18 Người ấy hỏi : “Điều răn nào ?” Đức Giê-su đáp : “Ngươi không được giết người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian. 19 Ngươi phải thờ cha kính mẹ”, và “Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình.” 20 Người thanh niên ấy nói : “Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không ?” 21 Đức Giê-su đáp : “Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ có được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” 22 Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

(Bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)

Suy niệm: LỘT BỎ ĐỂ CHỈ THUỘC VỀ CHÚA

Có lẽ ông Êdêkien là một người chồng rất yêu vợ. Và có lẽ cùng vì thế mà Đức Chúa đòi hỏi nơi ông một điều rất khó là không được khóc, không ở trong tình trạng đau buồn khi vợ ông qua đời. Có thể người ta nghĩ rằng Đức Chúa đòi hỏi quá đáng, nhưng khi ông thực hiện được điều đó thì sứ mạng của ông đi đến đỉnh cao, vì ông dùng chính điều sâu xa nhất của cuộc đời mình để thực hiện sứ vụ tiên tri, để nói với dân rằng: rồi đây dân sẽ ở trong thảm cảnh là nhà nhà đều lâm vào cảnh tang chế dưới bàn tay của đế quốc Babilon, sẽ không còn nước mắt để khóc nữa, chỉ vì họ không trung thành với Đức Chúa, vì sống bất công người nghèo. Chính khi lột bỏ điều tận cùng, ông hoàn toàn thuộc về Chúa, hoàn toàn dấn thân cho sứ mạng Thiên Chúa giao cho.

Với người thanh niên thì điều mà anh gắn bó lại là của cải. Khi Đức Giêsu đưa ra yêu sách gì anh cũng “vượt qua” được hết, anh đều trả lời là đã làm từ bé! Nhưng khi Đức Giêsu đòi ông bán của cải mà cho người nghèo rồi đến theo Ngài, thì anh xụ mặt xuống và bỏ đi. Các môn đệ thấy anh này tốt lành thế mà còn bỏ cuộc thì thốt lên: vậy thì ai có thể được cứu độ?! (x. Mt 19,25). Trước đó, khi Đức Giêsu nói không được ly dị, các môn đệ cũng đã thốt lên: vậy thà đừng lấy vợ còn hơn! (x. Mt 19,10). Xem ra Đức Giêsu đụng đến những chỗ sâu xa nhất, đòi hỏi người ta những điều mà họ gắn bó và khó từ bỏ nhất.

Người ta có thể nói Thiên Chúa đòi hỏi như vậy thì ai theo Ngài được! Hoặc nói: những điều đó chỉ dành cho người đi tu! Nhưng khổ nỗi nhiều khi người đi tu cũng không làm được đòi hỏi này! Thực ra những đòi hỏi đụng đến điều sâu xa không chỉ dành cho người đi tu mà cho mọi người, cũng không phải là một đòi hỏi “ở trên trời” không ai làm được. Vì nghĩ như thế nên đời sống đạo, việc theo Chúa cũng “nửa nạc nửa mỡ” rồi tự ru ngủ: “vậy được rồi!” Cho nên cuộc sống không xoay chuyển được, do đó lại sinh ra nhiều thứ rối reng. Phải tìm ra điều mấu chốt, điều mình gắn bó chặt chẽ để vượt qua nó, thì mới thực sự chọn Chúa, thực sự thuộc về Chúa, thì mới giải quyết được những vấn nạn của cuộc sống. Đòi hỏi tìm thấy điều mấu chốt để biết chọn giải pháp của Chúa về điều ấy là điều thiết thực đối với mọi người và mới giúp người ta đối diện với những vấn nạn của cuộc đời cách tốt nhất.

Lm. Giuse Nguyễn Trọng Sơn