22/11/2024

Chúa Nhật, 01.05.2022
Giêsu Vẫn Ở Đây!

Niềm vui Phục Sinh là niềm vui của một sự gặp gỡ đầy ngạc nhiên mà chính Giêsu chủ động và chuẩn bị cho ta. Niềm vui Phục Sinh là việc nhận ra nhau trong cuộc gặp gỡ. Ta nhận ra Người là Chúa và nhận ra mình còn nhiều tội lỗi và thiếu sót.

Chúa Nhật Tuần III – Mùa Phục Sinh

Cv 5,27b-32.40b-41 • Tv 29,2 và 4.5-6.11-12a và 13b (Đ. c.2a) • Kh 5,11-14 • Ga 21,1-19

2022.03.22-PS03CN---C.jpg

Lời Chúa
✠ Bài trích Phúc Âm theo thánh Gio-an

1 Khi ấy, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. 2 Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3 Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.

4 Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. 5 Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không.” 6 Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. 7 Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.

9 Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. 10 Đức Giê-su bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây!” 11 Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. 12 Đức Giê-su nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13 Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. 14 Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.

15 Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su nói với ông: “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy.” 16 Người lại hỏi: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con thương mến Thầy.” Người nói: “Hãy chăn dắt chiên của Thầy.” 17 Người hỏi lần thứ ba: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có thương mến Thầy không?” Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần: “Anh có thương mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con thương mến Thầy.” Đức Giê-su bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy. 18 Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.” 19 Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy.”

(Bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)

Suy niệm
Giêsu Vẫn Ở Đây!

Bài Phúc Âm hôm nay là những dòng cuối cùng của Phúc Âm Gioan. Những dòng cuối cùng này kể về một cuộc gặp gỡ mang nhiều ấn tượng ngỡ ngàng, khó quên và đầy cảm xúc của những môn đệ với Thầy mình. Cuộc gặp gỡ cuối cùng này cũng là phép lạ cuối cùng Đức Giêsu làm trong sứ vụ công khai của Người ở trần thế.

Các Tông đồ đang sống trong thất vọng vì Thầy mình đã bị giết. Họ có ý định trở về với cuộc sống bình thường trước khi theo Thầy học đạo. Họ muốn trở về với nghề chài lưới chuyên nghiệp. Câu chuyện kể là họ thất bại trong sự chuyên nghiệp của mình là không thể bắt được con cá nào. Chính trong giây phút thê thảm này, Đức Giêsu Phục Sinh đến gặp gỡ họ và cho họ kéo được một mẻ lưới đầy cá mà không ai hiểu được. Cũng chính trong sự lạ lùng khó hiểu đó, họ nhận ra Thầy mình, Người bây giờ có quyền năng như Chúa. Các câu chuyện về sự Phục Sinh luôn có mẫu số chung là không ai nhận ra Đức Giêsu Phục Sinh, nhưng khi Người can thiệp, ai ai cũng nhận ra Ngài là Thiên Chúa quyền năng. Và rồi, Đức Giêsu quy tụ họ lại, dọn bữa cho họ và cùng ăn với một cung cách mà họ không thể quên được trong bữa tiệc Vượt Qua cuối cùng.

Tác giả Phúc Âm muốn ta biết rằng Đấng Phục Sinh không chỉ ở giữa họ cách đây hơn hai ngàn năm, nhưng Ngài còn hiện diện giữa ta ở đây và lúc này. Đức Giêsu vẫn đang đến với ta và hiện diện với ta trong cuộc sống hằng ngày, nhất là giữa những lúc ta thất vọng và thất bại. Giêsu vẫn làm ta ngạc nhiên với những can thiệp của Người để ta nhận ra Người. Người cũng quy tụ ta lại quanh bữa tiệc thánh và cũng với cung cách thân quen khi ta cử hành điều Người nói là khi làm, ta nhớ đến Người và nhận ra Người.

Niềm vui Phục Sinh là niềm vui của một sự gặp gỡ đầy ngạc nhiên mà chính Giêsu chủ động và chuẩn bị cho ta. Niềm vui Phục Sinh là việc nhận ra nhau trong cuộc gặp gỡ. Ta nhận ra Người là Chúa và nhận ra mình còn nhiều tội lỗi và thiếu sót. Niềm vui Phục Sinh là được ngồi cùng bàn với Thầy mình, Đấng vượt qua những đau khổ và cả cái chết. Niềm vui Phục Sinh là sự cố gắng của ta để vượt lên những yếu đuối thấp hèn của kiếp người. Niềm vui Phục Sinh là ra khỏi chính thất vọng và thất bại của ta để đến với Thầy mình, đến với anh chị em mình, để ở với Thầy mình và ở với anh chị em ta.

Xin cho con gặp Người, nhận ra Người, để con nhận ra mình và gặp gỡ anh em con.

Lm. Võ Trần Gia Định, AA

Nguồn: Sống Lời Chúa – Bayard Việt Nam

Youcat mỗi ngày