25/12/2024

Thứ Sáu, 20.12.2019 – Giây phút định mệnh

“Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền” (Lc 1,38)

Tuần III Mùa Vọng
Is 7,10-14 • Tv 23 • Lc 1, 26-38

Lời Chúa

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy Thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nadarét, đến với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít, trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào Bà đầy ơn phước, Thiên Chúa ở cùng Bà. Bà được chúc phúc giữa các người phụ nữ”. Nghe lời đó, Bà bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được nghĩa với Chúa. Này Bà sẽ thụ thai, sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và được gọi là con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít, tổ phụ Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp, và triều đại Người sẽ vô tận”.

Nhưng Maria thưa với Thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi không biết đến người nam?” Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với Bà, và uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà. Vì thế Đấng Bà sinh ra sẽ là Đấng Thánh, và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ Bà cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già, và nay đã mang thai được sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ, vì không có việc gì mà Chúa không làm được”.

Maria liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và Thiên thần cáo biệt Bà.

Nghe suy niệm Lời Chúa

Nguồn: chanlyviet.net – Đài Chân Lý Á Châu

Sống Lời Chúa: Giây phút định mệnh

“Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền” (Lc 1,38)

Trong cuộc sống, có những lúc trước khi quyết định việc gì, ta suy nghĩ cả đêm, ta vò đầu cả tháng, nhăn trán cả năm, đắn đo… rồi mới gật đầu hay từ chối. Nhưng cũng trong cuộc sống, có những sự việc rất quan trọng, cực ký quan trọng mà lại phải quyết định ngay, một sự quyết định trong giây phút: phút giây Đức Maria ở trong trường hợp này là khi sứ thần Gabriel đến truyền tin.

Và ở đây tuy không ai nói cho ta hay, nhưng chúng ta giả thiết phải có phút giây thinh lặng. Phút giây đó không cần phải dài, nhưng nhất thiết phải có: giây phút run rẩy, giây phút đặt vấn đề, giây phút mà bao sức lực tập trung lại.

Và sẽ không bao giờ có giây phút tương tự như vậy xảy ra ở dưới đất cũng như trên trời nữa. Giây phút ấy đã diễn ra cách đây hơn 2000 năm. Giây phút thinh lặng trước khi ưng thuận hay từ chối.

Hàn Mặc Tử đã mô tả giây phút thinh lặng mà cuồn cuộn đó bằng những câu thơ:

Hỡi thần sứ Thiên Chúa Gabriel
Khi người xuống truyền tin cho Thánh Nữ
Người có thấy xôn xao muôn tin tú
Người có nghe náo động cả muôn trời
Người có nghe thơ Mầu nhiệm ra đời

Hàn Mặc Tử đã dùng từ “thơ”, thơ Mầu nhiệm để gói lại cái từ thinh lặng mà cuồn cuộn đó Người có nghe thơ Mầu nhiệm ra đời.

Thinh lặng không phải là câm nính, mà thinh lặng ở đây là tìm gặp Chúa. Chúa thích gặp ta trong thinh lặng.

Anphong Nguyễn Công Minh, OFM

Lạy Chúa, xin cho con biết tìm gặp Chúa trong thinh lặng của lòng con. Xin cho con quyết tâm mỗi ngày dành ra những khoảnh khắc thinh lặng ngắn, ở bất cứ đâu, để nhớ tới Chúa, để hóng “tin” Chúa.

Nguồn: Sống Lời Chúa – Bayard Việt Nam