23/12/2024

Chúa Nhật IV TN C 2019: Bài học tình yêu hôm nay

Chúa Giêsu đang mời gọi chúng ta nhìn vào xã hội hôm nay để học lại bài học yêu thương của Người và dạy cho người trẻ bài học yêu thương này bằng chính đời sống của mình.

 

Chúa Nhật IV TN C 2019

Bài học tình yêu hôm nay  

Lm. Antôn Nguyễn Ngọc Sơn, HKK

Lời mở

Các bài đọc của Chúa Nhật thứ tư mùa Thường Niên mời gọi chúng ta suy nghĩ về tính cách hôm nay của sứ mạng người Kitô hữu. Tuần trước chúng ta đã tìm hiểu “kế hoạch tổng thể của Thiên Chúa là tình yêu” và chúng ta thấy mình có nhiệm vụ phải lập kế hoạch cho đời sống để làm chứng cho tình yêu của Thiên Chúa. Hôm nay chúng ta được mời gọi để suy nghĩ về tính cách hiện thực của sứ mạng tỉnh yêu ấy.

1. Sứ mạng được giao phó cho ta

Mỗi người chúng ta đã được Thiên Chúa yêu thương, chọn lựa từ muôn thuở để làm chứng cho Ngài, như tiên tri Giêrêmia đã nhắc nhở chúng ta trong bài đọc I (x. Is 1,-5.17-19): “Trước khi cho ngươi thành hình trong dạ mẹ, Ta đã biết ngươi. Trước khi ngươi lọt lòng mẹ, Ta đã thánh hoá ngươi. Ta đặt ngươi làm ngôn sứ cho chư dân”. Như thế, chúng ta trở thành tiên tri, trở thành ngôn sứ không phải chỉ cho anh em đồng đạo trong Giáo Hội mà còn cho muôn người đang sống quanh ta, cho muôn vật đang hiện diện bên ta trong vũ trụ này.

Chúng ta phải làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa như Chúa Giêsu. Người làm chứng rằng: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một để ai tin vào Con của Ngài thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16). Chúa Giêsu đã yêu cho đến cùng, yêu cho đến chết trên thập giá rồi sống lại để làm chứng cho tình yêu vĩnh hằng của Thiên Chúa. Chúng ta cũng đang được mời gọi tiếp tục tìm hiểu và thực hiện bài học tình yêu ấy cho thế giới hôm nay, cho những con người hôm nay.

2. Tính cách hôm nay trong sứ mạng của ta

Trước hết, câu nói của Chúa Giêsu: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh tai quý vị vừa nghe” (Lc 4,21) diễn tả 2 yếu tố. Yếu tố thứ nhất là tính cách hiện tại, liên can đến thời gian đang diễn ra, đối lập với quá khứ và tương lai. Yếu tố thứ hai là tính cách hiện thực, liên can đến nội dung của ơn cứu độ, là cái có thật, đang tồn tại trong thực tế.

Tính cách hôm nay không phải chỉ muốn nói đến các tông đồ thời xưa được Chúa chọn lựa và ban cho muôn vàn ân sủng của Thánh Thần để các ngài làm “ngôn sứ cho muôn dân”. Tính cách hôm nay chính là mỗi người chúng ta hiện tại đang được Chúa yêu thương, chọn lựa và ban nhiều ân sủng của Chúa Thánh Thần để ra đi làm chứng cho tình yêu cứu độ như Chúa Giêsu đã đặt tay chữa lành bệnh nhân, xua trừ ma quỷ, cho người tội lỗi được ăn năn trở lại, cho người chết về thể xác cũng như tâm hồn được sống lại, cho người nghèo khó được nghe Tin Mừng. Nhưng nếu chúng ta không nhận ra những người nghèo đói, tật bệnh, bị ma quỷ kiềm chế ở ngay bên ta thì làm sao ta thực thi sứ mạng cứu độ của mình?

Tính cách hôm nay cũng mời gọi ta nhìn vào xã hội hiện tại để giúp cho nhiều người cảm nghiệm được tình yêu thương của Thiên Chúa. Họ là hàng triệu người sống trong tình trạng nghèo khổ cùng cực đang muốn nghe được Tin Mừng cụ thể vì phải bới moi thùng rác mỗi ngày hay đang thất nghiệp. Tin Mừng ấy không phải là những lời chúc phúc suông, những kiểu chúc bình an miễn cưỡng, nhưng là những chiếc bánh, tấm áo, túi gạo, viên thuốc hay việc làm cụ thể. Chúng ta chưa nói được Tin Mừng cụ thể ấy như Chúa Giêsu vì chúng ta còn thiếu ân sủng của Thánh Thần và chưa thở được Thần Khí của Người.

Họ là hàng chục triệu những bệnh nhân đang nằm chật cứng trong các bệnh viện, trạm xá, đang bị bóc lột bởi những hạng người vô lương tâm đòi họ phải xét nghiệm, chụp hình đủ thứ không cần thiết hoặc kê những toa thuốc rất mắc tiền chỉ để nuôi bệnh chứ không chữa trị. Riêng trong lĩnh vực tâm thần, họ là 14 triệu người Việt Nam đang bị tâm thần, trong đó 3 triệu người bệnh nặng cần giúp đỡ. Chúng ta làm gì để cứu giúp họ nếu không có ơn Chúa Thánh Thần?

Họ là hàng chục triệu người trẻ, từ các cháu bậc tiểu học đến những sinh viên trong các đại học, đang sống trong tình trạng luôn căng thẳng vì những chương trình giáo dục nặng nề, học đêm học ngày mà thấy kiến thức mình thu nhận được chẳng dạy cho mình sống chân thực, trong sáng, quảng đại, an bình. Những thông tin trên mặt báo, trên truyền hình hay mạng xã hội chỉ đánh bóng giả tạo những khuôn mặt nghệ sĩ, diễn viên, cầu thủ bóng đá… và giấu diếm thực trạng đáng buồn của xã hội hiện nay.

Hai tuần trước, một gia đình gọi điện cho tôi: “Xin cha đón con của con, nó đang ở Công viên Tao Đàn!”. Thằng bé mới có 9 tuổi, học lớp 4, bỏ nhà ra đi. Cháu đi xe buýt từ Bình Dương, ôm theo 1 cái gối, 1 cái nệm nhỏ và 1 cái mền mỏng, trong túi có 30 chục ngàn đồng. Cháu đến công viên Tao Đàn để sống ở đó. May có người đàn ông nghi ngờ nên hỏi số điện thoại của cha mẹ nó. Gia đình xin tôi đón nhận và giúp đỡ cháu. Cháu bỏ nhà ra đi vì cảm thấy cô giáo cho bài học, bài làm nhiều quá, cha mẹ lại không thông cảm, luôn trách mắng và không quan tâm do bận làm việc ở công ty. Chúng ta nghĩ sao về tình trạng căng thẳng của các trẻ em hiện nay?

3. Bài học yêu thương hôm nay

Thánh Phaolô mời gọi chúng ta hôm nay: “Đức mến là tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả” (x. 1Cr 13,4-13). Nhưng nhiều khi chúng ta chưa chịu đựng cho đủ, chưa tin tưởng trọn vẹn, chưa tha thứ tất cả nên đức mến của ta chỉ nửa vời, con cái chúng ta bất mãn, bỏ nhà ra đi. “Đức mến chính là tình yêu mà Thiên Chúa đổ vào lòng ta nhờ Thánh Thần Ngài ban cho ta” (Rm 5,5).

Chúa Giêsu cũng đang mời gọi chúng ta nhìn vào xã hội hôm nay để học lại bài học yêu thương của Người và dạy cho người trẻ bài học yêu thương này bằng chính đời sống của mình. Yêu thương là dám nhìn vào đời sống hiện thực của chính mình và của cộng đồng để sống “nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật” (1Cr13,4).

Người dân làng Nazareth mơ ước phép lạ: “Những gì mà chúng tôi nghe nói ông làm ở Caphanaum thì ông hãy làm ở quê hương ông xem nào!”. Họ đòi hỏi phép lạ nhưng lại không có lòng tin và tình yêu đối với Chúa Giêsu. Người đã vạch trần thái độ giả dối của họ. Người mời gọi họ phải yêu thương như Thiên Chúa vì có yêu thương như Thiên Chúa thì mới cảm nghiệm được ân huệ của Thánh Thần, mới cảm nghiệm được những phép lạ mà Người thực hiện ở nơi khác. Thánh Phaolô cũng đã xác định rất rõ: “Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa… Giả như tôi được ơn nói tiên tri, biết hết mọi điều bí nhiệm, giả như tôi có đức tin đến chuyển núi dời non…mà không có đức mến thì cũng chẳng ích gì cho tôi”.

Họ không có tình yêu, chỉ thích lợi lộc giống như nhiêu người thời nay chỉ đi tìm danh vọng và của cải vật chất, chỉ thích thoả mãn những bản năng thấp hèn và những đòi hỏi tầm thường của đời sống, thì làm sao có thể cảm nghiệm được tình yêu cao cả, quảng đại, trong sáng, quyên năng của Thiên Chúa. Chúa Giêsu nói lên sự thật đó thì người ta lại nổi giận muốn xô Người xuống vực thẳm.

Chúng ta cần phải dám nói lên sự thật đó cho những người thân yêu của mình, cho cộng đồng của mình, dù biết rằng mình có thể bị thiệt hại. Nếu ta cứ giữ im lặng là ta đồng loã với cái ác. Các Thánh Giáo hoàng Gioan XXIII, Phaolô VI và nhất là Gioan Phaolô II mời gọi ta đừng sợ, nhưng hãy dấn thân bước theo Chúa Giêsu để “yêu cho đến cùng”, vạch trần sự thật để giúp cho người ta thấy con đường sự thật và sự sống của Chúa Giêsu.

Lời kết

Hôm nay chúng ta hãy xin Chúa Cha đổ tình yêu vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần Ngài ban để ta có thể yêu đến cùng như Chúa Giêsu, với trái tim luôn luôn mở rộng chảy ra những giọt nước và giọt máu cuối cùng. Có yêu như thế chúng ta mới có thể làm thay đổi gia đình và xã hội cho tốt đẹp hơn.