Nick đến, Nick đi, và những điều đọng lại…
Nick rời VN rồi, chúng ta sẽ làm gì? Chờ đợi chuyến diễn thuyết tiếp theo của anh để lại được truyền cảm hứng, hay bắt tay vào làm những việc thiết thực nhất để góp phần tạo ra những Nick Vujicic của đất nước mình?
Nick Vujicic và chuyện của chúng ta
Những ngày Nick Vujicic ở VN với các buổi diễn thuyết, các cuộc tiếp xúc của anh đã để lại nhiều cảm xúc và cả những lời khen, tiếng chê.
Nhìn theo hướng tích cực, chuyến diễn thuyết của Nick mang lại cho chúng ta những ích lợi nhất định. Thậm chí ngay cả những ý kiến không hài lòng về cách tổ chức, về kinh phí… liên quan đến chuyến diễn thuyết của Nick cũng đóng góp cho xã hội chúng ta những lợi ích nhất định.
Phút gặp gỡ cảm động và bất ngờ giữa Nick Vujicic và cô bé cùng cảnh ngộ Nguyễn Linh Chi (8 tuổi) tại sân vận động quốc gia Mỹ Đình – Ảnh: Nguyễn Khánh |
Tác giả bài viết – dịch giả Nguyễn Bích Lan là một nhân vật nổi tiếng vượt lên nghịch cảnh, cùng Nick Vujicic – Ảnh: T.T.D. |
Thảo Vân – em gái hiệp sĩ CNTT Nguyễn Công Hùng – theo dõi buổi diễn thuyết của Nick – Ảnh: T.Thắng |
Sự hiện diện của Nick ở VN đã cho chúng ta có cơ hội để trả lời câu hỏi vì sao Nick lại có thể trở thành một diễn giả nổi tiếng thế giới. Tất nhiên không thể phủ nhận tài năng diễn thuyết của anh. Nhiều người khuyết tật ở nước ta có ý chí, nghị lực không thua kém gì Nick nhưng không có khả năng diễn thuyết như anh, thậm chí không sẵn sàng xuất hiện trước đám đông.
Để có một người khuyết tật là diễn giả giỏi như Nick Vujicic, chúng ta cần có một môi trường thuận lợi, một xã hội có thể bao gồm người khuyết tật trong các cơ hội của nó. Trong các cuốn sách của mình, Nick đã kể rằng anh được hưởng sự chăm sóc y tế của nhiều bệnh viện ở Úc (nơi anh sinh ra) và ở Mỹ (nơi anh đến lập nghiệp).
Mặc dù bị khuyết tật nặng, anh vẫn được đến trường đầy đủ, được học ở hệ thống trường học dành cho trẻ em bình thường. Anh cũng viết rằng nếu như sự nghiệp diễn thuyết của anh không thành công, bất cứ lúc nào anh cũng có thể kiếm việc làm với tấm bằng kế toán và hoạch định tài chính mà anh có.
Còn ở nước ta thì sao? Nhiều người khuyết tật không được tiếp cận hệ thống chăm sóc y tế và nhiều người khuyết tật bị cắt đứt con đường đến trường vì nghèo, vì thiếu phương tiện đi lại. Thử hỏi có mấy trường học có lối đi dành cho xe lăn, cả nước có bao nhiêu học sinh bại liệt phải đến trường trên lưng bố, trên lưng mẹ, trên lưng bạn bè?
Tại sự kiện đầu tiên của Nick ở VN, nhiều người trầm trồ vì Nick không chân, không tay vẫn di chuyển khá dễ dàng và nhanh chóng từ cuối khán phòng lên sân khấu của hội trường White Palace nhờ chiếc xe lăn hiện đại. Nhưng ít phút trước khi anh xuất hiện, không ít người đã thấy cảnh một phụ nữ khuyết tật di chuyển bằng hai chiếc ghế gỗ nhỏ xíu, lê từng bước vất vả để tìm chỗ ngồi của mình trong khán phòng. Với phương tiện thô sơ ấy, chị đã phải mất bao nhiêu sức lực và thời gian mới tới được White Palace?
Dù trong chuyến diễn thuyết ở VN Nick có truyền được nhiều cảm hứng cho chúng ta đến mức nào, chúng ta cũng phải thừa nhận Nick là khách và anh chỉ đến vài ngày rồi đi. Chúng ta vẫn phải sống cuộc sống của chúng ta, vẫn phải tự lực vượt qua những thách thức của mình mỗi ngày. Có điều sau chuyến thăm của Nick, người VN có thể nhìn thấy gì, rút ra những bài học gì, có những hành động thiết thực gì để cải thiện cuộc sống của người khuyết tật?
Bản thân mỗi người khuyết tật đều phải tự cố gắng cứu mình chứ không thể trông chờ vào những phép mầu tự nhiên sẽ đến. Nhưng nếu điều kiện sống của chúng ta, môi trường xã hội của chúng ta vẫn chưa hỗ trợ người khuyết tật từ nhiều phía thì thật khó khẳng định những bài diễn thuyết của Nick có thể khích lệ những người khuyết tật ở VN vươn tới thành công.
Nick rời VN rồi, chúng ta sẽ làm gì? Chờ đợi chuyến diễn thuyết tiếp theo của anh để lại được truyền cảm hứng, hay bắt tay vào làm những việc thiết thực nhất để góp phần tạo ra những Nick Vujicic của đất nước mình?
NGUYỄN BÍCH LAN