Thứ Bảy 08.02.2025
Môn đệ Chúa không có ngày nghi phép
✠ Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô
30 Khi ấy, các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy. 31 Người bảo các ông: “Anh em hãy lánh riêng ra, đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa. 32 Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng. 33 Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài. 34 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.
Bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ
Suy niệm: Môn đệ Chúa không có ngày nghi phép
Sách Sáng thế trình thuật: “Ngày thứ bảy, Thiên Chúa đã hoàn thành công việc Người làm. Khi làm xong mọi công việc của Người, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi.” (St 2,2). Chúng ta không tưởng tượng ra việc nghỉ ngơi của Thiên Chúa, nhưng dù Ngài có nghỉ ngơi thì Ngài vẫn quan sát cách quan phòng công trình do tay Ngài tạo dựng. Thiên Chúa, theo trình thuật Sáng thế, đã làm xong mọi việc và Ngài nghỉ ngơi, nhưng việc loan báo Tin Mừng của chúng ta thì chưa xong, có khi mới chỉ khởi sự, vì Tin Mừng cần được loan báo đến tận cùng trái đất, và cho đến khi Con Người ngự đến lần thứ hai. Trong Phúc Ảm, khi một số việc đã xong, các môn đệ tưởng chừng được nghỉ ngơi theo lệnh truyền của Chúa Giêsu: “anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút”, nhưng rồi không thể được, vì dân chúng đang đói cả thể xác lẫn tâm linh và họ đang đi tìm Chúa Giêsu cùng các môn đệ của Ngài. Có thể hôm nay, dân chúng không đi tìm Chúa theo cách này, nên chính chúng ta phải đến gặp họ, tại nơi họ ở và cả trong đau khổ lần đói khát của họ. Ở những nơi đó, chúng ta sẽ ngạc nhiên và khám phá ra Chúa ở trong những cuộc gặp gỡ đó.
Maria Thiên Hương
Sống Lời Chúa: Không tính toán được hơn, trước cơn đói của tha nhân.
Nguồn: Sống Lời Chúa – Bayard Việt Nam