Thứ Năm, 07.07.2022
Sống Chứng Nhân

Hôm nay Chúa Giêsu sai các môn đệ ra đi tiếp nối sứ mạng rao giảng Tin Mừng cho muôn dân. Hành trang mang theo chỉ là hai bàn tay trắng cùng với lòng tin tưởng tuyệt đối.

Thứ Năm Tuần XIV – Mùa Thường Niên

Hs 11,1.3-4.5c.8ac-9 • Tv 79,2ac và 3b.15-16 (Đ. c.4b) • Mt 10,7-15

TN14T5

Lời Chúa
✠ Bài trích Phúc Âm theo thánh Mát-thêu

7 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các Tông Đồ rằng: “Anh em hãy đi rao giảng: Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy. 9 Đừng kiếm vàng bạc hay tiền đồng để giắt lưng. 10 Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi giày dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.

11 “Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi. 12 Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy. 13 Nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em. 14 Nếu người ta không đón tiếp và không nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi chân lại. 15 Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”

(Bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)

Suy niệm
Sống Chứng Nhân

Hôm nay Chúa Giêsu sai các môn đệ ra đi tiếp nối sứ mạng rao giảng Tin Mừng cho muôn dân. Hành trang mang theo chỉ là hai bàn tay trắng cùng với lòng tin tưởng tuyệt đối. Quả thế, khi thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người môn đệ được ban cho sự bình an đích thực. Đó là hoàn toàn phó thác, tin tưởng cả khi chịu bắt bớ, là vui sống đời nghèo khó như Thầy mình vậy. Bình an đem lại sức mạnh giúp người môn đệ sẵn sàng dấn thân, vượt qua những khoảng cách địa lý, không gian tâm lý, những rào cản của lòng ích kỷ để đem Tin Mừng cứu độ đến cho mọi người. Được sai đi không phải là cơ hội để hưởng thụ, nhưng là dịp để cho đi và cho đi không ngừng. Ra đi để gieo bình an và hy vọng chứ không phải chết chóc, để chữa lành những vết thương chứ không phải gieo rắc đau thương. Chỉ khi sống một đời thực thi những điều Chúa Giêsu đã truyền dạy, mỗi người mới có thể trở thành chứng nhân đem Chúa đến cho mọi người.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con có một tấm lòng quảng đại để có thể hàn gắn, xoa dịu mọi vết thương nơi người khác mà đưa họ đến gần Chúa hơn.

Lm. Phêrô Tạ Văn Tuân

Sống Lời Chúa: Tập sống giản dị, thanh thoát.

Nguồn: Sống Lời Chúa – Bayard Việt Nam

Youcat mỗi ngày