18/11/2024

Chúa Nhật, 03.07.2022
Niềm Vui Đích Thực

Chúa Nhật Tuần XIV – Mùa Thường Niên

Is 66,10-14c • Tv 65,1-3a.4-5.6-7a.16 và 20 (Đ. c.1) • Gl 6,14-18 • Lc 10,1-12.17-20

2021.05.03 TN14CN-C

Lời Chúa
✠ Bài trích Phúc Âm theo thánh Lu-ca

1 Khi ấy, Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai môn đệ khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. 2 Người bảo các ông:

“Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. 3 Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. 4 Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này!” 6 Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. 7 Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. 8 Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. 9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.” 10 Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói: 11 “Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.” 12 Thầy nói cho anh em hay: trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”

17 Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.” 18 Đức Giê-su bảo các ông: “Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống. 19 Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. 20 Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.”

(Bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)

Suy niệm
Niềm Vui Đích Thực

Sống trên đời ai cũng mong có niềm vui. Niềm vui cá nhân tác động tích cực đến cuộc sống xung quanh, vì “người buồn cảnh có vui đâu bao giờ?” (Truyện Kiều). Ý tưởng “niềm vui” như sợi chỉ đỏ xuyên suốt Phụng vụ Chúa nhật này.

Trước hết, niềm vui vì cảm nhận sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa nơi những người tin vào Ngài. Chúa chăm sóc chúng ta “như mẹ hiền an ủi con thơ” (Bài đọc I). Dẫu rằng cuộc đời còn nhiều cay đắng, nhưng người tín thác nơi Chúa chắc chắn sẽ cảm thấy gánh nặng cuộc đời êm dịu hơn. Vì vậy, “cả trái đất, hãy tung hô Thiên Chúa!” (Đáp ca).

Người tín hữu vui vì đã thực hiện những gì Chúa trao phó. Các tông đồ là những người được Chúa sai đi, với những lời dặn dò chi tiết. Chúa bảo các ông đừng dựa vào những phương tiện trần gian, mà hãy tìm nơi Chúa năng lượng và nhiệt huyết tông đồ. Các ông trở về tường trình những việc mình làm với những thành công ngoạn mục. Tuy vậy, đang khi các ông khấp khởi vui mừng thì Chúa lại làm các ông chưng hửng: điều đáng vui mừng hơn đối với các ông, không phải là sự khuất phục của quỷ thần, mà là tên các ông đã được khắc ghi trên trời. Chúa muốn hướng các ông vè với niềm vui đích thực.

Niềm vui không chung một đẳng cấp giữa thế giới nội tâm và quan niệm trần thế. Thánh Phaolô tìm thấy niềm vui nơi cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu. Đời ông đã trải qua nhiều giông bão, như nhiều lần ông đã tự sự. Sau khi đã nếm đủ đắng cay ngọt bùi, vị tông đồ của chúng ta khẳng định: thập giá mới là niềm tự hào duy nhất của ông. Ông sẵn sàng đánh đổi tất cả để có được niềm tự hào ấy.

Người tín hữu đừng sống như thể suốt đời là Mùa Chay, nhưng còn có Mùa Phục Sinh (ĐTC Phanxicô). Đây đó vẫn còn những tín hữu sống đạo cách miễn cưỡng. Họ coi Luật Chúa và Luật Giáo hội như những chế tài làm mất tự do. Đức tin là một lời gọi mời. Tình yêu không bao giờ bắt buộc. Nếu không, sẽ chẳng còn là tình yêu nữa, hoặc nếu có, sẽ là một thứ tình yêu trong nhà tù.

Là tín hữu, tôi vui vì mỗi ngày, khi đón chào ngày mới cảm nhận có Chúa đồng hành. Đến chiều về, thấm thía tình Ngài vô biên. Ngài đang hiện diện bên tôi, qua anh chị em và qua những gì xảy đến mỗi ngày. Những bức bối hằn học khó chịu, thường khi là do chính tôi cảm nhận và đánh giá. Với ơn phù trợ của Chúa, mọi buồn khổ sẽ tiêu tan, niềm vui sẽ trọn vẹn.

+TGM Giuse Vũ Văn Thiên

Nguồn: Sống Lời Chúa – Bayard Việt Nam