Thứ Hai, 11.04.2022
Người Tôi Trung Của Thiên Chúa
Từ hình ảnh Người Tôi Trung, ta nhận ra khuôn mặt hiền hòa, nhân hậu của Đức Giêsu. Con Thiên Chúa “không kêu to, không để ai nghe tiếng giữa phố phường”
Thứ Hai Tuần Thánh
Is 42,1-7 • Tv 26,1.2.3.13-14 (Đ. c.1a) • Ga 12,1-11
Lời Chúa
✠ Bài trích Phúc Âm theo thánh Gio-an
1 Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su đến làng Bê-ta-ni-a, nơi anh La-da-rô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết. 2 Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Đức Giê-su; cô Mác-ta lo hầu bàn, còn anh La-da-rô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người. 3 Cô Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm. 4 Một trong các môn đệ của Đức Giê-su là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói: 5 “Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo?” 6 Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp: y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung. 7 Đức Giê-su nói: “Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy. 8 Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có; còn Thầy, anh em không có mãi đâu.” 9 Một đám đông người Do-thái biết Đức Giê-su đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì Đức Giê-su, nhưng còn để nhìn thấy anh La-da-rô, kẻ đã được Người cho sống lại từ cõi chết. 10 Các thượng tế mới quyết định giết cả anh La-da-rô nữa, 11 vì tại anh mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin vào Đức Giê-su.
(Bản dịch của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Suy niệm
Người Tôi Trung Của Thiên Chúa
Bài đọc I hôm nay mở đầu cho chuỗi 4 bài ca về Người Tôi Trung của Thiên Chúa, những “hạt ngọc” trong sách tiên tri Isaia. Dù không được gọi đích danh nhưng Người Tôi Trung này không phải là một người thường: đó là Người được Chúa “tuyển chọn và quý mến hết lòng”, được tấn phong bằng chính Thần Khí của Chúa để nhờ Người mà công lý của Chúa được “sáng tỏ trước muôn dân”. Người Tôi Trung thi hành sứ mạng trong sự khiêm hạ, từ tốn, không la lối, không to tiếng; trong yêu thương và nhẫn nại; trong sự trung thành và kiên định. Người Tôi Trung ấy tìm được sức mạnh nơi chính lời của Thiên Chúa “Ta đã gọi ngươi, nắm tay ngươi, gìn giữ ngươi”.
Từ hình ảnh Người Tôi Trung, ta nhận ra khuôn mặt hiền hòa, nhân hậu của Đức Giêsu. Con Thiên Chúa “không kêu to, không để ai nghe tiếng giữa phố phường”, sẽ chỉ nói với chúng ta trong thinh lặng sâu thẳm của tâm hồn. Ngài tế nhị, nhân từ khi đon nhận và ca ngợi cử chỉ biết ơn của Maria. Xin Chúa dạy con sống thinh lặng và khiêm nhường phục vụ.
Nt. Thục Đoan, OA.
Sống Lời Chúa: Dùng công lý của Chúa mà thay đổi chút ít sự cứng cỏi của cuộc đời tôi.
Nguồn: Sống Lời Chúa – Bayard Việt Nam